Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Trăng thu cô đơn


 Trăng Thu Cô Đơn

Như chừng thu cũng cô đơn
Trăng khuya lẻ bóng tiếng đờn loãng âm
Sợi tình cột buộc trăm năm
Thương cho số kiếp con tằm vương tơ

Nghe ra tình cũng bơ thờ
Thời gian nào có đợi chờ ai đâu !
Trái tim nay đã úa nhàu
Còn đâu gõ nhịp qua cầu xênh xang

Tình thu thì đẹp muôn vàn
Lòng thu chợt tỉnh, bàng hoàng nỗi lo
Ngày đêm trăm mối tơ vò
Sợi thương sợi nhớ mãi đo đắn lòng

Vòng tay ngan ngát hương trầm
Biết còn có được”một lần trăm năm” ?
Hay là tình lại mù tăm
Nửa khuya chếch bóng đầm đầm trăng thu

Tuyền Linh
2008

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Trông mặt, bắt hình dong


 Trông mặt, bắt hình dong

Nhìn bản mặt, đã thấy buồn
Huống chi tận đáy lòng luôn sụt sùi
Ai nhìn cũng tưởng tôi ngồi ?
Thật ra tôi đứng dang đôi tay cầm
Tay trái nắm lấy cây đàn
Tay phải lá phím tình tang giấc tình
Đường tơ xa xót tâm linh
Nên chi tôi chẳng muốn rình rang thêm
Không khéo bản ngã say mềm
Bản năng ngất ngưởng lại quên lối về
Cây đời vốn đã ủ ê
Nhánh cành trĩu nặng lê thê trái sầu
Về đâu ? chừ phải về đâu ?
Một căn nhà nhỏ ắp đầy nỗi đau

Ai vô thắp lại giùm tôi
Ngọn đèn như đã hết dầu tối thui
Quẩn quanh cái bóng tường vôi
Chập chờn cũng biến theo hồi gió lay

Xin nhìn bản mặt tôi đây
Trăm năm liệu có một ngày… được không ?

Tuyền Linh
     2011

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Sầu đã chất từng


 Sầu Đã Chất Từng

Từng ngày từng nỗi buồn qua
Đau lòng thế thái, xót xa nhân tình
Cuối đời rồi cũng lênh đênh
Sầu lên xứ mẹ, nhớ lên xứ người

Mênh mông cá nước chim trời
Trái tim tù ngục một đời khó quên
Chừ ngồi gặm nhấm niềm riêng
Thương cho cánh bướm lời nguyền chưa phai

Dõi theo biển rộng sông dài
Thẳm sâu cõi mộng, hình hài mơ tan
Tương tư mấy độ thu tàn
Bóng người biền biệt dặm ngàn ngùi trông

Tàn đêm trăng xế trong lòng
Bóng trăng hoài vọng lạnh vòng tay ôm
Tuổi đà rợp bóng hoàng hôn
Còn đâu chút nắng cho hồn thu xanh

Vén mây tìm kiếm mùa Xuân
Nghe trong lau lách u minh hồn rừng
Ôi thôi, sầu đã chất từng !
Chứa chan tâm sự…rưng rưng tình người

Tuyền Linh
     2011

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Lời tình mùa Thu


 Lời Tình Mùa Thu

Tưởng chừng như đã trôi xa
Tưởng chừng như đã nhạt nhòa khói sương
Tưởng chừng giọt nắng vô thường
Đã tan loãng mất trong hương thu về

Ngờ đâu bãi cát cồn khe
Lại còn râm rĩ lời ve tự tình
Trong như giọt nắng thủy tinh
Buồn như gió hú đầu ghềnh cuối sông

Xa nghe mà rối tơ lòng
Bỗng thương, bỗng nhớ, bỗng mong, bỗng chờ…
Bỗng thu vàng rụng bơ vơ
Bỗng hồn lãng đãng vật vờ sắc thu

Con tim vùi chốn thâm u
Bỗng dưng thức giấc ngậm ngùi xót xa
Em ơi, muôn dặm cách xa
Làm sao thuyền mộng về qua bến tình ! ?

Tuyền Linh
2008


Vào Mùa


Vào Mùa

Khi chiếc lá đầu mùa rơi cuối phố
Anh lại mộng mơ có bước em về
Từng giọt nhớ cũng tung tăng rải lộ
Bước ngập ngừng như cất giấu cơn mê

Khi con nắng ngủ quên chiều cuối hạ
Nhường thu vàng trải lụa đón chân xa
Xin em ghé dẫu tình chừ xa lạ
Chuyện buồn vui thì cũng của hai ta

Và…em nhớ mang theo nồng nàn cũ
Những buồn, thương, hờn, giận gối đầu giường
Những lo lắng ngày anh đơn lẻ sống
Đà Lạt bây chừ lạnh lẽo hơn xưa

Vẫn còn đó những ngày xưa tháng cũ
Cảm xúc ngọt ngào dành dụm gởi trao
Chuyện yêu thương mấy ai lường trước được
Để giờ đây nhung nhớ biết dường nào !

Chiều nay bỗng cơn mưa òa trên phố
Nghe lòng đường thầm gọi bước chân ai
Trần Qúy Cáp lối quanh vào xóm trọ
Anh ngậm ngùi nhớ quá những âm xưa

Tuyền Linh
2006


Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

Dấu thời gian


Dấu Thời Gian

1.

Lạnh thay tuổi đã xa người
Mùa Thu cũng chết cuối trời Đông, Tây
Chút hương còn thoảng đâu đây
Heo may thổi lại phút giây vô thường
Nỗi niềm sâu thẳm sông Tương
Mười sáu tháng tám ngập đường vàng bay
Chao ôi, là phút giây nầy ?
Đón ngày sinh nhật vòng tay khép hờ

2.

Lại thêm được một tuổi trời
Lại thêm phiền não xuống đời ngổn ngang
Muốn ghì níu chặt thời gian
Cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua
Nhưng rồi càng níu càng xa
Trong tôi còn lại chỉ là vọng âm
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Ngồi đây mà ngóng nước ròng nước lên
Tôi chừ nhớ nhớ quên quên
Nhớ mùa Thu chết, quên tên tuổi mình

Không là duyên nợ ba sinh
Thì thôi xin giữ chút tình tri âm ?
Còn đây âm sắc thi cầm
Xin làm cầu nối giữa linh hồn người
Đường tơ cuối đất cùng trời
Mang theo hơi thở về nơi giao tình
Ơi người tri kỷ tri âm !
Có nghe thấy được tiếng lòng tôi không ?
Ẩn trong âm sắc thi cầm
Lệ tôi tuôn chảy thành dòng…ai hay ! ?

Tuyền Linh
  16.8.2012

Mừng sinh nhật một mình


Mừng Sinh Nhật Một Mình

Hắt hiu từng ngọn nến
Leo lét mãi cuộc tình
Năm nào rồi cũng thế
Đón sinh nhật một mình

Cái bàn và cái ghế
Cái tủ với cái giường
Chừng cùng chung tâm sự
Cô đơn thế là cùng !

Ngó qua rồi nhìn lại
Vẫn một bóng in tường
Nhẹ môi hôn lên bóng
Nghe cũng lạ mùi hương

Ôi, chính ta cũng lạ !
Cái thân xác ta rồi
Trách chi đời tệ bạc
Một thân phận đơn côi

Nhìn tờ lịch 16
Tháng 8 lạnh mù sương
Mùa Thu về hờ hững
Mừng sinh nhật rưng rưng…

Tuyền Linh
  2012


Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Mật Nguyệt


Mật Nguyệt
      

           Nén nhang cho hiền thê…

Chia tay em t cõi Âm Ty y
Ta v trên Dương Thế tắm trăng sao
Chung quanh ta loang tng vũng máu đào
Túi thơ nh ta hng hoài không hết
Cầu Ô Thước bc đôi đường Nht Nguyt
Vn chưa nư ni nh xéo trong ta
Vn c vò nát sch m tâm can
Ta chi vi níu trăng sao cu cu

Em còn đó hay là em đã khuất
Sao ta nghe li gió hú đầu khe
Hn em còn lng vng thác ghềnh kia?
Ch ta vi, hi em đừng đi vi!

Em có nghe li ta t đồng vng
Tt lm dần theo tiếng lá lao xao?
Đêm ngt ngư hồn phách vút lên cao
Ngun sinh khí mong manh hơn tơ la
Thôi em hi, ngàn năm ta vẫn đợi !
Phút giây ny, ngun hnh phúc đời ta
Mấy chục năm ri mà c ng hôm qua
Hơi m y...mùi hương...và si tóc...
Ôi ngây ngt! Phương ơi! ôi ngây ngất !
Xin gió mây ngng li đ ta yêu
Van trăng sao quyn cht tn cung Hng
Và...im lng nghe tng hơi th vộị...
T con tim...làn da...và bung phi...
Đêm Tân hôn huyền diu ca Ngưu Lang
Chp cánh cùng bay mãi tn chn Thiên Đàng
Ri quyn xung đáy sâu vùng Địa ngc
Có đôi ta, đâu chng là hnh phúc
Có đôi ta, đâu cũng chn Thiên Đường
Địa ngục nào chng có thú yêu đương
Thiên Đường nào chng vương nim kh ly?
Ch hai ta yêu nhau là bt dit
Trăng vn sao và gió gin đùa mây
Thơ ta đây, em hãy ung cho say
Ta no cng mùi xiêm y ngào ngt...
Nhng than th di kh t thu trước
Ch là thơ, là nhc hát ru em
Git l su thành nm ngc kim cương
Kết vương min cho em thêm ngi sáng

Em có thấy hn ta run bn bt ?
Tòa Thiên nhiên úp m...túi thơ say...
Hn ta đang bay bng chín tng mây
Huyền diu quá, một kỳ quan chói li !
Gío ve vãn si tơ vàng óng mượt
Trăng thèm thung núp k lá dòm nghe
Có tiếng gì v vn ta pha lê?
! lũ qu reo cười mng hoa chúc

Em thy không,c Thiên Đường và Địa Ngục
Tu v đây chia s thú yêu đương
Khúc Nghê Thường còn vọng mãi trong sương
Đừng đi vi, xin em đừng đi vi!!!


              Tuyền Linh
         Giấc mơ rạng sáng 16.08.08

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

Phượng tím Đà Lạt


Phượng tím Đà Lạt

Em về Đà Lạt sáu hai ? (*)
Điểm tô nhan sắc buộc cài nhân gian
Em qua khắp phố khắp làng
Khiến bao du khách ngỡ ngàng sắc hoa

Em không là tím hoa cà
Cũng không tím Huế mà là tím…thương
Tôi xin một chút hoang đường
Mai xa Đà Lạt còn vương vấn tình ?

Sắc hoa màu tím lung linh
Đi vào tâm thức như mình với ta
Đà Lạt muôn sắc ngàn hoa
Nhưng em dị biệt nhìn là rất riêng

Chút tình lãng mạn không tên
Cái màu dễ nhớ khó quên mất rồi !
Tím e ấp, tím cả trời
Mai xa Đà Lạt đầy vơi nỗi niềm

Tôi từng qua cả trăm miền
Vẫn lưu luyến mãi vùng thiêng đất nầy
Màu hoa phượng tím còn đây
Cánh hoa nhỏ ấy chứa đầy chiêm bao

Tuyền Linh

(*) Cây phượng tím do kỹ sư Lương Văn Sáu ( Hội viên Hội hoa hồng Pháp ) đem về Đà Lạt gầy giống năm 1962.

Mưa...


Mưa…

Ngồi nhìn mưa mà thấy
Những nỗi nhớ…chờ…mong…
Những giận hờn cung bậc
Yêu anh thế là cùng !

Mưa càng mưa nặng hột
Cung bậc cứ bổng trầm
Lòng anh dường mưa ngấm
Nên thấy nhớ trong lòng

Biết bao điều muốn nói
Nhưng nói cũng không cùng
Đời quả là dâu bể
Nên tim mãi lạnh căm

Em yêu anh khờ dại
Yêu xác thể tội đồ
Anh là hoàng hôn xuống
Em ngọn sóng dâng cao

Nói chi lời vĩnh biệt
Khi lòng vẫn chờ mong
Khi hồn đang thổn thức
Khi tim chẳng yên nằm

Ưóc gì trời mưa mãi
Mưa bên nớ bên ni
Cho lòng anh luôn nhớ
Cho em mãi thầm thì…

Tuyền Linh
2008