Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

Mưa đêm Sài Gòn


Mưa đêm Sài Gòn

Về đây nghe tiếng mưa đêm
Nghe trong sâu thẳm nỗi niềm đầy vơi
Phố Sài Gòn vắng bóng Người
Ôi, bao năm nữa giọt đời ngừng tuôn !

Đèn soi, soi nẻo đường buồn
Soi tâm tư rõ ngọn nguồn nỗi đau
Giữa trời Mẹ (*) đứng nâng tay
Đèn khuya mưa đổ ướt đầy tâm can

Phố đêm – giọt lệ - mưa tràn…
Ùa vào tâm thức bàng hoàng cửa tâm
Giọt đau, giọt nhớ, giọt thầm
Tâm linh thực nghiệm mà lòng chơ vơ

Tự nhiên trời bỗng dưng mưa
Để cho ta nhớ ngày xưa, những ngày…
Thánh Đường im bóng, ô hay !
Gởi đâu giọt lệ tù đày đêm nay

Mưa xưa ướt áo vai gầy
Mưa nay thấm đẫm bàn tay nguyện cầu
Về đâu? Rồi sẽ về đâu ?
Trái tim huyễn mộng đêm sâu Sài thành !

Tuyền Linh


(*) Đức Mẹ Maria

Thứ Tư, 16 tháng 8, 2017

Lại về khoảnh khắc sinh tôi


LẠI VỀ KHOẢNH KHẮC SINH TÔI

Tôi ngồi hứng gió heo may
Đu đưa trí nhớ cái ngày sinh tôi
Bỗng dưng cảm thấy ngậm ngùi
Tự nhiên nước mắt sụt sùi chực rơi

Muốn khóc một trận thật bưa
Cho hết nước mắt chẳng chừa làm chi
Lệ còn – còn thấy sinh ly
Thu còn – còn thấy người đi không về

Đâu đây những sợi tóc thề
Quẩn quanh…quanh quẩn…cơn mệ ngập đầy
Thu nào cợt gió heo may
Thu nào ngậm đắng nuốt cay một đời

Làm sao thoát khỏi kiếp người
Để tôi có được khung trời bình yên
Lệ nào rửa sạch ưu phiền
Lệ nào hóa giải niềm riêng u trầm

Bốn hai năm…là trăm năm…
Với tôi, chuỗi ấy kiếp tằm nhả tơ
Bây giờ cho đến bao giờ
Lệ tôi thôi rớt bên bờ Tương Giang ?

Sinh Nhật tôi? Lệ ngập tràn…!

Tuyền Linh
16.8.2017

Thứ Ba, 8 tháng 8, 2017

NGHE LÒNG VỖ NHỊP 

Trời tháng 7 dưới mưa phùn lắc thắc
Ta một mình đứng giữa khối thinh không
Nhớ cái thuở em qua… vàng áo lụa
Mỗi gót son là mỗi nhịp tim mòn…

Ôm một nỗi u tình đang trầm tích
Dưới đáy hồn chìm lỉm những cô đơn
Bỗng sống lại những ngày xưa tháng cũ
Nghe mưa ngâu thấm đẫm những tủi hờn

Giấu hoài niệm xanh rêu ngày ly biệt
Ta nghe lòng chìm nổi những mùa trăng
Em có qua đường cây me lá đổ
Nhặt giùm ta những yêu dấu muộn mằn

Đường Sài Gòn vẫn đèn xanh đèn đỏ
Dấu chân in dĩ vãng chẳng phai mờ
Nơi góc phố lời hẹn xưa còn đó
Áo ai bay phấp phới trắng cơn mơ

Ta đang nghe những lời yêu mật ngọt
Cháy trong ta rạo rực tuổi học trò
Nụ hôn đầu vẫn còn in môi mắt
Ngàn năm sau ta cũng chẳng bán, cho

Nên ta vẫn nuôi tình trong góc khuất
Những hạt tình vẫn nở nụ đâm chồi
Dù ngày tháng cứ bào mòn thân xác
Sá gì đâu mớ da thịt tanh hôi !

Ta còn đây những muôn ngàn ký ức
Tiếp nhựa lên nuôi dưỡng tâm thức mình
Ta đứng giữa khối thinh không trầm lặng
Lắng nghe em thỏ thẻ tận buồng tim

Tuyền Linh

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

Trở lại Cần Thơ


Trở lại Cần Thơ

Hai năm đóng tại Cần Thơ
Chuỗi thanh xuân ấy bây giờ còn đây
Ngày xưa tóc gió mây bay
Nụ tình chớm nở vòm cây phượng hồng
Ủ bao thương nhớ chờ mong
Góc Đoàn Thị Điểm nhằm hong tơ tình
Anh -  trong khói lửa chiến chinh
Em -  mang thân phận nữ sinh đợi chờ
Chút tình đành gởi vào thơ
Tình mình trong chốn bụi mờ chiến tranh
Rồi khi khói lửa xây thành
Lạc nhau giữa chốn đao binh ngút trời

Cần Thơ ơi ! Cần Thơ ơi !
Về đây chứng kiến đôi bờ tử sinh ?
Phượng buồn lã bóng sinh linh
Trường Đoàn Thị Điểm bóng hình còn đây
Ngày em tóc xõa vai gầy
Lối mòn gõ nhịp vòng tay hẹn hò
Vẫn bến nước, vẫn con đò
Ninh Kiều, Chợ Nổi nhỏ to chuyện lòng
Em ưa bánh hỏi Phong Điền
Bánh tét Xuyên Khánh, lẩu bần Phù Sa
Sáng nay anh đã ghé qua
Cơn mưa ký ức vỡ òa trong tim
Ngu ngơ hứng giọt nỗi niềm
Gói vào tâm thức nghe tình dâng cao
Ngụp trong sóng nước ba đào
Ngùi trông cảnh cũ mà nao tấc lòng
Em ơi, duyên phận long đong
Cuồng lưu sông Hậu ngược dòng thiên thu
Cõi nào ngọt lại lời ru
Dắt anh trốn cảnh phù du tình trần ?

Tuyền Linh





Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

Nhớ Vũng Liêm


Nhớ Vũng Liêm

Tuy không phải nơi chôn nhau cắt rốn
Nhưng khi xa sao nhớ quá Vũng Liêm
Hai năm uống toàn nước sông nước rạch
Mà nghe như tỳ vị thấm nỗi niềm

Nhớ buổi sáng trên đường 907
Những bước chân gõ nhịp thức con đường
Bốn giờ sáng bà con đã qua lại
Thể dục vui nghe ấm đượm tình người

Nhớ hương rạ hai bên đường ngan ngát
Mùi quê hương, mùi của đất của trời
Tâm hồn bỗng nhẹ bưng và thanh thoát
Ôi, Vũng Liêm, ấp Phong Thới đổi đời !

Ai có đi Vĩnh Long cho nhắn với
Nếu xuôi đường về quốc lộ 53
Xin ghé lại chợ Vũng Liêm cho gởi
Mớ tình thâm trong những lúc xa nhà

Mới xa cách mười mấy ngày đã nhớ
Con gà tre gáy toe tóe sân vườn
Con Ki giỡn đùa dai tha đôi dép
Rượt theo Ki vui lắm dù mệt nhừ

Mỗi buổi sáng Vũng Liêm như dàn trải
Những thước phim sinh động khó phai mờ
Thế mới biết quê hương là hơi thở
Một chút thôi cũng đã đủ nhớ đời

Tuyền Linh
    02.5.2015



Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Đà Lạt, tình yêu vỗ giấc


Đà Lạt, tình yêu vỗ giấc

Sương xuống thấp đậu lên hàng mi biếc
Gió lang thang hôn má thắm môi mềm
Chim gọi đàn vỗ giấc sớm mai lên
Em mỏng mảnh kiêu sa gieo gót ngọc

Hồn trú ngụ vuốt ve từng sợi tóc
Bàn tay thơ nghe buốt giá tâm can
Ta gọi em, Đà Lạt giữa sương ngàn
Dâng tặng đóa chiêm bao mừng tao ngộ

Hãy bước khẽ hỡi em Thơ và Nhạc
Đóa phong lan thơm ngát một trời hương
Guốc mộc reo rộn rã lối Thiên Đường
Đường chung bước sao để lòng xa vắng

Yêu biết mấy, hỡi Thiên Thần áo trắng
Núi đồi ơi chứng giám trái tim ta
Giọt sương mai đang đọng lối cỏ hoa
Đừng tan vội cho hồn ta chết lịm

Xin đừng để sớm mai là chiều tím
Hồn thanh xuân thiếp ngủ giấc mơ chiều
Nắng đã về ở trọ mắt môi yêu
Gió phe phẩy mơn man cành lá ngọc

Em hiện thân là mùa Xuân Đà Lạt
Là Hạ nồng nhuộm tím sắc phượng yêu
Là Thu buồn e ấp cúc diễm kiều
Là Đông lạnh sưởi tình mimosa ấm

Con đường nào trở mình nghe đau nhức
Xin em đi nhè nhẹ bước hững hờ
Lời tình nào mát mịn tựa nhung tơ
Xin em rót xuống đời ta vài giọt ?

Lâu lắm rồi, hồn ta nơi lũng thấp
Chong ngọn đèn le lói đợi tình lên
Và hôm nay ta đã gặp được em
Hoa bướm lượn dưới vòm trời cổ tích

Đường phố rộn…sao lòng em tĩnh mịch ?
Lá nghiêng rơi lã chã ngập ven đường
Ta theo em từng bước nhớ bước thương
Chân hối hả sợ Thiên Đường sụp đổ

Ta quay về mang con tim giác ngộ
Dưới sương mai, nắng gội giấc mơ tình
Trí  thẫn thờ nghe văng vẳng lời kinh
Lòng thấm đẫm, ôi tình yêu Đà Lạt !

Tuyền Linh
1980

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Hoa sầu đông


Hoa Sầu Đông

Ngủ vùi một giấc mùa đông
Cành trơ trụi lá lộc mầm trốn đâu
Chờ khi xuân mới bắt đầu
Em ra điểm sắc tím màu nhớ thương

Xinh xinh cánh mỏng phơi sương
Hương bay dìu dịu thiên đường tuổi thơ
Em thường đứng ở ven bờ
Lối vào thôn xóm để tơ tưởng tình ?

Sao em hay đứng một mình
Khiêm nhường bình dị đẹp tình gái quê
Mỏng manh năm cánh sao khuê
Chứa đầy tinh túy tràn trề hương xuân

Em không tuyệt sắc giai nhân
Nhưng em duyên dáng đẹp phần nết na
Chừng ấy thôi, cũng đủ là…
Cho ta thi tứ tuôn ra ngút trời

Em sầu ai mà rụng rơi ?
Cánh hoa lã tã khắp trời hoàng hôn
Nhặt hoa mà cảm thấy buồn
Nghe trong sâu thẳm như tuồng yêu em (?)

Thi cầm lạc phím tơ duyên
Ta về khép kín niềm riêng đợi mùa
Chờ khi ngọn gió hương lùa
Ta theo xuân biếc về khua tiếng lòng

Tuyền Linh